[Cánh diều] Giải SBT Ngữ văn 6 bài 6: Bài tập viết
Giải SBT ngữ văn 6 bài 6: Bài tập viết sách "Cánh diều". KhoaHoc sẽ hướng dẫn giải tất cả câu hỏi và bài tập với cách giải nhanh và dễ hiểu nhất. Hi vọng, thông qua đó học sinh được củng cố kiến thức và nắm bài học tốt hơn.
Câu 1: hãy kể về một lần em mắc lỗi.
Trả lời:
Bài viết tham khảo
Việc xảy ra đã lâu lăm rồi vậy mà em còn nhớ mãi.
Năm ngoái, nhà trường tổ chức đi tham quan Bến Nhà Rồng và Thảo Cầm Viên. Mỗi học sinh phải đóng góp hai ngàn đồng cho chuyến tham quan ấy. Nghe chuyện, mẹ không ngắn ngại đưa cho em tiền để sáng vào đóng cho lớp trưởng.
Tối hôm đó, tiếng loa vang lên từ đám đất trống gần nhà làm em bồn chồn. Người ta đang tổ chức hội cho với nhiều trò chơi vui. Tiếng ca, tiếng nhạc cứ mãi thúc giục, em vào xin phép ba mẹ, định bụng sẽ đến khu chợ một lát rồi về.
Đến nơi, quả thật là vui, ở đây có đủ các trò chơi từ thảy vòng, chọi lon đến trò xổ số lô tô. Hắp dẫn nhất là trò quay vòng số. Một vòng quay mười hai con số thi nhau chớp tắt. Dễ trúng quái Trò chơi nảy quyến rũ khiến em mua một con số hai trăm đồng. Trật rồi! Em ngần ngừ và mua con số khác. Lại trật nữa! Em mua số đến hết nhẫn hai ngàn đồng mẹ vừa cho.
Thấy em về với vẻ mặt buồn thiu mẹ hỏi: “Có việc gì vậy con?”. Trên đường về em rắp tâm nói dối nên em giả đò mếu máo khóc: “Con đánh rơi mất hai ngàn đồng rồi. Thôi vậy con không đi tham quan nữa đâu”. Mẹ ngần ngừ một lúc rồi móc túi lấy ra những tờ bạc nhàu nát và nói: “Lâu lâu mới có dịp đi xa, con lấy số tiền này mai đóng góp cho nhà trường”.
Tối hôm đó, ngôi học bài, em thấp thỏm chờ mẹ về. Thường vào giờ nảy mẹ đã về. Chắc bữa nay bán ế nên mẹ về trễ. Hôm ấy, mãi đến hơn mười giờ đêm mẹ mới về. Gánh chè còn lưng lưng phân nửa. Nhìn vẻ mặt buồn buồn của mẹ, em không sao cầm được nước mắt. Lòng dấy lên một nỗi ân hận, em chạy đến ôm chằm lấy mẹ và nức nở kể hết sự thật. Nghe xong, mẹ vuốt đầu em nói: “Con biết hồi lỗi như vậy là tốt rồi. Mẹ còn xoay sở được. Con cứ giữ lấy tiền này cho mẹ vui”.
Từ đó, mỗi lần nghe loa hội chợ là mỗi lần lòng em lại dấy lên niềm ân hận. Em hứa từ nay không làm mẹ buồn và không giấu bất cứ điều gì.
Câu 2: Hãy kể lại một sự việc mà em chứng kiến và nhớ mãi
Trả lời:
Bài viết tham khảo
Thường ngày, chúng ta có những việc làm tốt và những việc làm xấu. Có một chuyện, em đã làm và thấy việc ấy thật ý nghĩa trong công cuộc bảo vệ môi trường của người học sinh.
Câu chuyện bắt đầu vào một buổi sáng nọ, khi hừng đông vừa ửng hồng và những giọt sương còn đọng lại trên bãi cỏ xanh mướt. Ấy là lúc em đi đến trường, vừa đi, em vừa thơ thẩn ngắm cảnh bình minh đẹp mê hồn. Bỗng, cái gì thế này? Một người đàn ông đang vứt một cái bao lớn mà em thấy lấp ló đầu của một con heo chết. Em nhìn anh ấy mà trong người bực bội vô cùng. Vội chạy đến, kêu lên:
- Anh gì ơi?
Người đàn ông nghe em gọi, liền tắt máy chiếc xe Honda của mình, hỏi:
- Gì thế nhóc?
Em đáp:
- Anh ơi, anh không thể vứt xác chết động vật bừa bãi như thế, sẽ gây ô nhiễm môi trường đấy! Ấy là chưa kể khi nắng lên, cái thứ này sẽ bốc mùi kinh khủng. Đoạn đường này lắm người qua lại, nhiều nhất là chúng em đi học về. Vì vậy nên anh phải lấy cái bao này đi ngay,
Em vừa dứt lời, người ấy liền quay lại, mắng như tát nước vào mặt:
- Đồ thứ con nít mà đòi dạy đời. Sao mày láo thế? Để yên cho tao làm việc, không thì liệu hồn con ạ!
Nói rồi, anh ta rồ ga, định phóng đi. Quyết không để hắn đi khi xác con heo còn nằm đấy. Em vội chặn đầu anh ta lại, nói:
- Nếu anh mà không lấy cái thứ thối tha đó đem đi thì em sẽ kêu mọi người tới đấy, anh nên biết đây là một việc làm không tốt đẹp mấy, nếu như mọi người mà biết thì không để yên cho anh đâu. Anh hãy đem con heo này chôn vào một cái hố nào đấy hay là bất cứ thứ gì cũng được, miễn sao đừng làm ô nhiễm môi trường và làm phiền những người xung quanh là tốt rồi. Mời anh chở cái bao này đi cho, em xin cảm ơn. Vừa nói, em vừa chạy ra đường, làm điệu bộ như nếu cần, ta sẵn sàng kêu cả làng ra xem. Người đàn ông nhìn em, đôi mắt nảy lửa, bước xuống xe đi về phía em. Nhưng anh ta không hề đánh em mà chỉ lầm bầm chửi rủa rồi vác cái bao đặt lên xe, phóng vù đi.
Em nhìn chiếc xe Honda lao vút đi và tiếng động cơ ngày một nhỏ dần rồi mất hẳn mà trong lòng vui vẻ lạ thường như vừa trút được một cái gì đấy nặng cả vai. Và em cũng rất vui vì mình đã làm đúng lời cô giáo dạy: "Phải yêu thiên nhiên, sống hòa hợp với thiên nhiên, luôn luôn có ý thức bảo vệ môi trường như bảo vệ từng mạch máu trong cơ thể".
Xem thêm bài viết khác
- [Cánh diều] Giải SBT Ngữ văn 6 bài 8: Đọc hiểu - Khan hiếm nước ngọt Vai trò của nước trong cuộc sống
- [Cánh diều] Giải SBT Ngữ văn 6 bài 6: Đọc hiểu – Bài tập tiếng Việt
- [Cánh diều] Giải SBT Ngữ văn 6 bài 9: Đọc hiểu - Chích bông ơi!
- [Cánh diều] Giải SBT Ngữ văn 6 bài 7: Đọc hiểu – Lượm
- [Cánh diều] Giải SBT Ngữ văn 6 bài 10: Ôn tập và tự đánh giá cuối học kì II
- [Cánh diều] Giải SBT Ngữ văn 6 bài 10: Bài tập tiếng Việt
- [Cánh diều] Giải SBT Ngữ văn 6 bài 8: Đọc hiểu - Tại sao nên có vật nuôi trong nhà?
- [Cánh diều] Giải SBT Ngữ văn 6 bài 9: Bài tập viết
- [Cánh diều] Giải SBT Ngữ văn 6 bài 7: Bài tập tiếng Việt
- [Cánh diều] Giải SBT Ngữ văn 6 bài 8: Bài tập tiếng Việt
- [Cánh diều] Giải SBT Ngữ văn 6 bài 10: Đọc hiểu - Điều gì giúp bóng đá Việt Nam giành chiến thắng?
- [Cánh diều] Giải SBT Ngữ văn 6 bài 10: Đọc hiểu - Phạm Tuyên và ca khúc mừng chiến thắng