Giá trị nội dung và nghệ thuật trong Đại cáo Bình Ngô
8 lượt xem
Phần tham khảo mở rộng
Câu 1: Giá trị nội dung và nghệ thuật trong "Đại cáo Bình Ngô"
Bài làm:
1. Giá trị nội dung
- Bình Ngô đại cáo là bản tổng kết về cuộc kháng chiến vĩ đại, nêu cao lòng tự hào, niềm hân hoan vô hạn trước thắng lợi của chính nghĩa, ca ngợi tài năng lãnh đạo cà khí phách hào hùng của dân tộc
- Đoạn trích có giá trị rất sâu sắc đối với nước ta, khẳng định nhân dân ta có tinh thần nhân nghĩa và nền độc lập riêng của mình. Đoạn thơ giúp ta hiểu rõ chủ quyền lãnh thổ, độc lập dân tộc cũng như lịch sử đấu tranh hào hùng của cha ông ta ngày trước, qua đó bồi dưỡng lòng yêu nước, tự hào tự tôn dân tộc, quyết tâm xây dựng, bảo vệ và củng cố độc lập chủ quyền nước nhà.
2. Giá trị nghệ thuật
- “Bình Ngô đại cáo” của Nguyễn Trãi không chỉ là một văn kiện lịch sử mà nó còn là một áng văn chính luận sâu sắc với sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa yếu tố chính luận và yếu tố trữ tình.
- Sử dụng các biện pháp nghệ thuật: liệt kể, phóng đại, so sánh, đối lập….
Xem thêm bài viết khác
- Giá trị nội dung và nghệ thuật trong Hồi trống Cổ thành
- Giá trị nội dung và nghệ thuật trong Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn
- Phân tích chỗ đúng, sai của các câu trong đoạn văn và của đoạn văn
- Giá trị nội dung và nghệ thuật của Chuyện chức phán sự đền Tản Viên
- Bút pháp ước lệ trong đoạn trích có ý nghĩa như thế nào đối với việc diễn tả thân phận éo le của nàng Kiều? Qua đó, có thể nói gì về tình cảm của tác giả đối với nhân vật
- Cho biết các sáng tác chính của Nguyễn Du và đặc điểm chủ yếu của chúng
- Nỗi ”thương mình " của nhân vật có ý nghĩa mới mẻ như thế nào đối với văn học trung đại
- Nội dung chính bài Nội dung và hình thức của văn bản văn học
- Nêu khái quát những giá trị cơ bản về nội dung và nghệ thuật của thơ văn Nguyễn Trãi
- Nêu nhận xét về hàm nghĩa của từ “vội”, “xăm xăm”, “băng”.
- Soạn văn 10 bài Các thao tác nghị luận trang 131 sgk
- Anh (chị) hãy cho biết hàm nghĩa các cụm từ “lòng bốn phương” và “mặt phi thường”. Tìm những từ ngữ thể hiện sự trân trọng, kính phục của Nguyễn Du với Từ Hải