Tả cô giáo của em trong giờ học toán
Tả cô giáo của em trong giờ học toán
Bài làm:
“Mỗi nghề có một lời ru
Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này”
Câu thơ trầm bổng vang lên gợi nhớ cho em bao kỉ niệm về mái trường mến yêu, về những người thầy, cô đã dìu dắt em từng ngày. Em nhớ về những giờ học, đặc biệt là giờ học toán đầy thú vị của cô Thanh Tâm – cô giáo mà em vô cùng yêu quý.
Tiếng trống giòn giã vang lên báo hiệu buổi học bắt đầu. Chúng em xếp hàng ngay ngắn đi vào lớp học. Chỉ vài phút sau, cô Thanh Tâm nhanh chóng xuất hiện ở cửa lớp. Thân hình mảnh mai, thon thả của cô duyên dáng trong chiếc áo dài màu xanh da trời. Cô cầm chiếc cặp màu đen bóng và thước kẻ, compa theo, chờ chúng em chào xong thì đặt gọn trên mặt bàn. Cả lớp ai cũng tò mò nhìn những chiếc thước to, đủ hình dáng. Cô gật nhẹ đầu rồi cầm phấn, dòng chữ mềm mại “Chương III: Hình học” dần hiện ra trên bảng đen. Đó là bài học giới thiệu chung về các hình trong chương thứ ba của sách giáo khoa toán lớp 5 tập 2.
Trước khi vào bài học chính, cô nhẹ nhàng đi xung quanh lớp học, tà áo dài bay bay theo nhịp chân cô. Khuôn mặt trái xoan thanh tú sáng ngời với ánh mắt trong veo, dịu dàng nhìn từng gương mặt thơ ngây đang chăm chú nhìn cô. Nước da trắng ngần của cô càng tôn thêm đôi môi mỏng xinh đẹp. Dù đã gần ba mươi tuổi nhưng trong cô vẫn giống như người thiếu nữ mười chín, hai mươi. Mái tóc dài của cô được kẹp lại gọn gàng mà không kém phần nữ tính phía sau lưng. Cô đưa hai tay theo tiếng cộp cộp rất khẽ phát ra từ đế đôi dày cao gót. Giọng nói ôn hòa, truyền cảm vang lên khắp lớp học. Cô hỏi chúng em về những hình dạng đồ vật khác nhau trong cuộc sống: “Các con rất tò mò tại sao đồ vật này được gọi là hộp, đồ vật kia lại gọi là khối đúng không? Trong cuộc sống, mỗi loại đồ vật lại có hình dáng khác nhau, muôn hình muôn vẻ, nhưng thực ra chúng chỉ được tạo bởi những hình cơ bản thôi. Hôm nay, chúng mình cùng khám phá và thử vẽ những hình đó nha.”
Nghe lời dẫn dắt của cô, đứa nào cũng như bị một lực hấp dẫn lôi kéo, gật đầu như trống bỏi. Đôi tay đẹp như búp măng của cô cầm lấy compa, thước kẻ, khéo léo vẽ hình tròn, tròn vành vạnh như ông Trăng đêm rằm Trung Thu, vẽ hình vuông của bánh chưng xanh, hình chữ nhật giống bảng đen, hình tam giác, hình thoi,... Vẽ đến đâu cô lại giảng về hình đó, lấy ví dụ những hình ảnh trong thực tế. Bảng đen dần kín các hình vẽ, trong tầm mắt chúng em là một thế giới đầy hình khối, mới lạ và thú vị. Cô còn giảng cả cách tính diện tích các hình vì chúng có hình dáng chung nhưng diện tích khác nhau. Có bạn còn đem hết đồ dùng trong cặp sách ra, tỉ mỉ đo rồi học cô tính toán. Khi tính ra các con số khác nhau, chúng em cảm thấy thật kì diệu. Đặc biệt là cô hướng dẫn cả lớp cách vẽ, đến chỗ từng bạn để chỉ dẫn, sửa sai. Cô cầm đôi tay nhỏ bé của em, dạy em khoanh compa để có được hình tròn như ông mặt trời đang tỏa nắng ngoài sân.
Ánh nắng buổi sáng nhảy nhót ngoài cửa sổ, chiếu lên chiếc compa sắt cô cầm, phản chiếu vào đôi mắt cô, đẹp như ánh lửa tí tách. Giờ học toán sôi nổi hẳn lên, chúng em cứ mong thời gian lâu hơn để được cô dạy vẽ thêm nhiều hình, nhiều khối. Cô trò mải mê hòa mình vào những hình vẽ, cảnh tượng đẹp và vui vẻ vô cùng.
Thời gian trôi qua, chúng em có nhiều giờ toán hơn, nhưng hình ảnh cô vào giờ toán hôm ấy vẫn để lại cho em ấn tượng khó quên nhất. Em càng yêu quý và trân trọng công lao của cô, tâm huyết của những người lái đò thầm lặng.
- Lượt xem: 11