Tả cô giáo đã dạy dỗ em và để lại cho em nhiều ấn tượng, tình cảm tốt đẹp nhất Tả thầy cô giáo mà em yêu quý lớp 5
Tả cô giáo đã dạy dỗ em và để lại cho em nhiều ấn tượng
Tả cô giáo đã dạy dỗ em và để lại cho em nhiều ấn tượng gồm dàn ý cùng với văn mẫu tả cô giáo mà em yêu quý được chọn lọc, giúp bạn có thêm tài liệu tham khảo hoàn thiện bài văn tả cô giáo của bản thân.
Trong những năm cắp sách tới trường có lẽ đã được học qua nhiều cô giáo khác nhau, có cô giáo chủ nhiệm lớp, cô giáo bộ môn, nhưng người để lại cho em những ấn tượng và tình cảm tốt đẹp nhất là ai. Bài văn tả cô giáo đã dạy dỗ em và để lại cho em nhiều ấn tượng sẽ giúp cho bạn nhớ lại hình ảnh người mẹ hiền thứ hai của bản thân. Những tâm tư tình cảm hay ấn tượng về cô giáo mà bạn yêu quý như thế nào, hãy viết lại và sắp xếp thành một bài văn tả cô giáo hay. Tham khảo dàn ý tả cô giáo cùng với những bài văn mẫu tả cô giáo hay, ý nghĩa được chúng tôi tuyển chọn dưới đây để có thêm tài liệu tham khảo hoàn thiện bài văn của mình.
Đề bài:Tả cô giáo đã dạy dỗ em và để lại cho em nhiều ấn tượng, tình cảm tốt đẹp nhất
Dàn ý Tả cô giáo đã để lại cho em ấn tượng tốt đẹp
Mở bài: Giới thiệu cô giáo đã dạy dỗ em và để lại cho em nhiều ấn tượng và tình cảm tốt đẹp nhất
Thân bài:
a, Hình dáng
- Vóc người
- Thường mặc quần áo như thế nào khi đến lớp
- Mái tóc dài/ngắn, đen mượt
- Khuôn mặt hiền từ
...
b, Tính tình
- Rất tận tụy với học sinh, thường đi dạy từ sớm
- Quan tâm đặc biệt tới học sinh nghèo, học sinh yếu kém ở lớp
- Thân ái với đồng nghiệp, hết lòng vì công việc
- Gắn bó với trường lớp
Kết bài
- Em luôn biết ơn công dạy dỗ của cô
- Cố gắng học tập để không phụ lòng mong mỏi của cô dành cho mình
Tả cô giáo đã để lại cho em ấn tượng tốt đẹp mẫu 1
Đã mấy năm qua rồi cho đến bây giờ em vẫn còn thương mến cô giáo Nga, người đã dạy dỗ em trong những năm học đầu tiên ở ngưỡng cửa Tiểu học.
Cô giáo Nga có dáng người thon thả, không mập cũng không gầy. Tuổi cô độ gần bốn mươi nhưng trông cô còn rất trẻ. Em rất thích những chiếc áo dài cô mặc đến lớp, thường là những chiếc áo lụa mỏng, đủ màu sắc tươi đẹp, rất phù hợp với thân hình và làn da trắng hồng của cô. Mái tóc cô được uốn gọn gàng ôm lấy gương mặt đầy đặn, lúc nào cũng trang điểm một cách hài hoà. Đôi mắt cô to, đen láy, chiếc mũi tuy hơi cao nhưng trông cân xứng với gương mặt. Cô cười rất tươi, giòn giã, để lộ hai hàm răng trắng đều như hạt bắp. Tất cả đều tạo ra một nét đẹp thân tình, cởi mở, nhưng không vì thế mà kém phần cương nghị. Giọng cô giảng bài lúc trầm ấm, lúc ngân vang.
Cô rất thương yêu học sinh. Em còn nhớ những buổi đầu đi học, chúng em đều là những đứa trẻ vừa rời khỏi tay ba mẹ, ngơ ngác, rụt rè và thậm chí có bạn còn oà lên khóc khi ba mẹ ra về. Cô như người mẹ hiền, hết dỗ bạn này quay qua dỗ bạn khác khiến lòng em và các bạn yên tâm không còn sợ hãi nữa. Thế nhưng cô rất nghiêm khắc khi giảng bài, bạn nào không chú ý theo dõi, cô nhắc nhở ngay và luôn tuyên dương những bạn cố gắng học tập. Những buổi học đầu tiên biết bao khó nhọc, cô cầm tay từng bạn uốn nắn, chỉ cho từng bạn cách phát âm các vần. Những giờ ra chơi cô nán lại gạch hàng trong tập vở, cho chúng em viết ngay hàng thẳng lối, hoặc chỉ vẽ thêm cho các bạn còn yếu không theo kịp. Giờ rảnh cô thường kể chuyện cho chúng em nghe. Cả lớp cười vang khi cô kể chuyện vui, lúc đó em cảm thấy bầu không khí trong cả lớp ấm áp tình mẹ con làm sao! Ngoài việc dạy dỗ chăm sóc chúng em, cô còn quan tâm tìm hiểu gia đình các bạn nghèo, tạo điều kiện giúp đỡ các bạn.
Tuy không học cô nữa nhưng trong lòng em luôn kính trọng và biết ơn cô. Em tự nhủ sẽ cố gắng học tập thật tốt để khỏi phụ lòng yêu thương, chăm sóc của cô đối với em và xứng đáng là con ngoan trò giỏi.
Tả cô giáo đã để lại cho em ấn tượng tốt đẹp mẫu 2
“Cô giáo em người xinh xinh, cô hay cười mắt cô long lanh….”
Trên đài phát thanh thiếu nhi, giai điệu bài hát quen thuộc chợt vang lên khiến em liên tưởng tói hình ảnh cô Nhã – cô giáo lớp một của em. Cô là người đã dạy dỗ em và để lại cho em nhiều ấn tượng lẫn tình cảm tốt đẹp nhất.
Trong ký ức của em, cô xuất hiện đẹp như một nàng tiên. Buổi sang mùa thu năm lớp một, lần đầu tiên em được mẹ dẫn đến mái trường tiểu học than yêu. Cảnh vật rộng lớn, xa lạ và dòng người nhộn nhịp, những gương mặt không quen khiến em sợ hãi núp sau lưng mẹ. Cô bước đến trong bộ áo dài màu tím mộng mơ, duyên dáng. Mái tóc dài đen mượt buông xuống bờ vai mảnh mai như thác nước. Khuôn mặt trái xoan thanh tú lấp lánh ánh mắt dịu dàng. Đôi mắt to, đen láy, trong veo như nước hồ mùa thu. Sống mũi cao càng tôn lên vẻ đẹp của cô. Cô đưa ánh mắt than thiện nhìn mẹ em, đôi môi hồng chum chím hơi mỉm cười rồi nhìn em với ánh mắt gần gũi, yêu thương. Đôi bàn tay trắng, thon như búp măng của cô đưa ra trước mắt em, cô nhẹ nhàng nắm lấy tay em, giọng cô vang lên trong trẻo: “Gia Linh phải không? Con vào lớp cùng cô nhé, các bạn đang đợi con đến để cùng chung vui đấy.”Giọng nói ấy như có một sức hút lạ kì, em ngơ ngẩn đi theo cô vào lớp học.
Đó là kỉ niệm đầu tiên đầy ấm áp về cô, là ấn tượng sâu đậm mà đến hôm nay, em vẫn luôn ghi nhớ. Cô trở thành giáo viên chủ nhiệm lớp một của em, trở thành người đầu tiên gần gũi với em trong những ngày đầu tiên tới lớp. Tính cách cô cũng hệt như tên Thanh Nhã của cô. Cô hiền dịu, nhã nhặn và khéo léo. Những giờ học căng thẳng, cô đều tinh ý phát hiện bạn nào tập trung, bạn nào buồn ngủ. Sau đó cô sẽ kể những câu chuyện nhỏ, nhưng vui rồi rút ra bài học đơn giản cho chúng em. Đứa nào cũng chăm chú nghe, tỉnh táo và hứng thú hẳn. Sau mõi giờ học của cô, chúng em lại có được một bài học quý giá về khoe với bố mẹ. Khi thì là câu chuyện về sự dũng cảm, khi thì là trung thực, bao dung, khi khác lại là yêu thương, sẻ chia, cần cù,... Cô dạy chúng em từng nét chữ đầu tiên, từng phép toán đơn giản và dạy chúng em cả những bài học đạo lí làm người.
Khi ấy, mới bắt đầu đi học, lũ chúng em còn nhiều bỡ ngỡ, thường mắc lỗi. Nhưng chưa bao giờ cô nặng lời trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng chỉ ra cái đúng cái sai, phải trái cho chúng em hiểu rồi nhẹ nhàng xoa đầu, động viên, ánh mắt cô đầy yêu thương và tin tưởng, truyền cho chúng em sức mạnh để sửa chữa, trở nên tốt đẹp hơn. Sinh nhật ai trong lớp cô cũng nhớ và tự tay chuẩn bị những món quà nho nhỏ. Có lần em bị ốm, cô còn tìm đến tạn nhà, thăm hỏi và giảng lại bài học trên lớp cho em, sợ em không theo kịp các bạn trên lớp. Bố mẹ em và phụ huynh khác rất quý mến và kính trọng cô, cảm ơn cô dạy dỗ lũ trẻ con chúng em chu đáo.Chính nhờ có cô, chúng em có được những năm tháng đàu tại trường tiểu học đẹp và đáng nhớ biết bao. Hôm chia tay cô, cô ôm từng đứa, dặn dò mà đứa nào cũng vùi vào lòng cô, bùi ngui, nức nở.
Thời gian trôi qua, thoáng chốc em đã trở thành học sinh lớp năm, sắp phải rời xa mái trường tiểu học thân yêu này. Nhưng trong hồi ức của em, những kỉ niệm đẹp về cô Thanh Nhã vẫn vẹn nguyên, giống như động lực giúp em cố gắng, cố gắng để không phụ lòng bố mẹ, không phụ niềm tin và tình cảm cảu cô ngày xưa.