Viết đoạn văn khoảng 5 câu tả cảnh đẹp của quê em hoặc nơi em ở Văn tả cảnh lớp 5
Viết đoạn văn tả một cảnh đẹp của quê em
Nhằm giúp học sinh hoàn thiện yêu cầu đề bài Viết một đoạn văn khoảng 5 câu tả một cảnh đẹp ở quê em hoặc nơi em sinh sống, KhoaHoc đã tổng hợp những đoạn văn ngắn hay chọn lọc giúp học sinh dễ dàng lên ý tưởng và hoàn thiện đoạn văn của bản thân.
Đề bài: Viết một đoạn văn khoảng 5 câu tả một cảnh đẹp ở quê em hoặc nơi em sinh sống. Chú ý sử dụng biện pháp nhân hoá và câu so sánh.
Viết đoạn văn tả cảnh thiên nhiên nơi em ở mẫu 1
Tại vùng đất Trường Thành, An Tiến, huyện An Lão, thành phố Hải Phòng quê em có một dãy núi tên núi ông voi. Người ta gọi đây là núi Voi vì nó trông giống như con voi đang nằm. Giữa vùng rừng xanh, ngọn núi ấy sừng sững suốt bao năm tháng. Nó cao đến mức, phần ngọn núi lẩn khuất trong chân mây. Giống như đỉnh núi đang đội một chiếc mũ mây. Toàn bộ ngọn núi là đủ các cây cối cao lớn, xanh tốt quanh năm. Phía dưới thì là các loại cây bụi, cây leo. Chúng mọc đan xen vào nhau dày đặc đến mức các tia nắng mặt trời gần như không thể chiếu xuống mặt đất. Đi lên núi, khắp mặt đất là một lớp dày lá cây khô rơi rụng, cảm giác như đang đi ở trên mây vậy. Với vẻ đẹp hùng vĩ lại bí ẩn, hoang sơ, ngọn núi ông voi thực sự là nơi mà em yêu thích nhất trên quê hương mình.
Viết đoạn văn tả cảnh thiên nhiên nơi em ở mẫu 2
Tuổi thơ em gắn bó với hình ảnh dòng sông quê hương xinh đẹp. Mỗi buổi sáng, những tia nắng ban mai đan trên những ngọn tre rồi chiếu xuống mặt sông. Lúc này mặt sông lại cuộn lên những lớp sóng nhỏ lăn tăn xô mãi vào bờ khiến cho buổi sớm mai tĩnh lặng lao xao những âm thanh chào ngày mới. Trên màu xanh biếc của nước sông nổi lên vài chiếc thuyền con thả lưới tất cả đều hối hả, khẩn trương với mong muốn được nặng mẻ lưới. Em thấy dòng sông mới hiền hoà và ấm áp làm sao.
Viết đoạn văn tả cảnh thiên nhiên nơi em ở mẫu 3
Mỗi dịp nghỉ hè, em lại được bố mẹ cho về quê chơi. Em thích nhất là được thức dậy sớm và đón bình minh trên cánh đồng cùng ông nội. Ông mặt trời từ từ vươn mình qua những dãy núi phía xa. Những ánh nắng tinh nghịch chiếu xuống mọi sự vật như đang tô điểm thêm vẻ đẹp cho thiên nhiên. Cánh đồng lúa bát ngát với những bông lúa xanh mơm mởn lắc lư trong gió. Em hít một hơi thật sâu và cảm nhận sự thanh bình, êm ả của buổi bình minh trên quê hương. Nó thật đẹp biết bao!
Viết đoạn văn tả cảnh thiên nhiên nơi em ở mẫu 4
Chủ nhật vừa qua, em được ba mẹ cho đi tắm biển Vũng Tàu. Những con sóng lớn đuổi nhau chạy từ ngoài xa vào. Gần đến bờ chúng vui mừng nhảy côn lên rồi vừa reo to vừa lao tới đổ ụp lên em. Nhưng ba đã nhận ra trò đùa tinh nghịch này của sóng, ba nhảy lên vừa nhấc bổng em theo, không để cho con sóng đổ xuống. Đợt sóng khác lại nhảy tới. Ba lại cùng em nhẹ nhàng nhảy lên theo đúng nhịp bước sóng tới, để rồi lại thoải mái nhảy xuống cùng với sóng. Sóng thích chí với trò chơi này nên cứ nhảy tới, ào tới liên tiếp, không thôi. Ba và con cũng chẳng chịu thua cứ lựa đà sóng mà cưỡi lên ngọn, không để cho con sóng nhấn chìm. Con sóng biển thật y như đứa trẻ tinh nghịch.