Tả mẹ của em: Mẹ làm nghề nông Bài văn tả mẹ lớp 5

Nội dung
  • 37 Đánh giá

KhoaHoc mời các bạn cùng theo dõi dàn ý chi tiết cùng những bài văn mẫu hay để hoàn thiện yêu cầu đề bài Tả mẹ của em: Mẹ làm nghề nông.

Đề bài: Tả người mẹ của em khi mẹ làm nông

Dàn ý tả người mẹ của em

I. Mở bài

Giới thiệu về người mẹ của em.

II. Thân bài

1. Giới thiệu về mẹ

  • Tuổi tác
  • Nghề nghiệp

2. Tả ngoại hình

  • Dáng người: mảnh mai, thon gọn…
  • Nước da: trắng hồng, rám nắng…
  • Khuôn mặt: hiền từ, phúc hậu…
  • Mái tóc: đen nhánh, mềm mượt..
  • Đôi mắt: sáng ngời như vì sao…
  • Nụ cười: ấm áp, rạng rỡ…
  • Đôi bàn tay: nhỏ nhắn, chai sần…

3. Tả tính cách

  • Đảm đang, dịu dàng
  • Chu đáo, cẩn thận…

III. Kết bài

Tình cảm dành cho người mẹ: yêu mến, trân trọng, tự hào…

Tả mẹ là nông dân hay nhất

Ngày còn nhỏ, tôi luôn ước mẹ mình là một cô giáo. Tôi muốn một lần được trải cảm giác có mẹ là giáo viên, được hạnh diện với các bạn trong lớp. Nhưng càng lớn, tôi càng yêu mẹ hơn, dù mẹ chỉ là một nông dân bình thường.

Mẹ tôi quanh năm lam lũ, vất vả, lúc nào cũng tất bật. Vì vậy, dù mới hơn ba mươi tuổi nhưng trông mẹ như già hơn tuổi rất nhiều. Nơi khóe mắt mẹ đã hằn những vết chân chim nhưng vẫn không làm mờ đi đôi mắt sáng với ánh nhìn hiền hòa. Mỗi lần anh em tôi mắc lỗi, đôi mắt ấy lại nhìn chúng tôi đầy nghiêm khắc. Và cũng đôi mắt ấy đã thức trắng bao đêm mỗi lần tôi bị ốm. Bao giờ cũng vậy, luôn là tình yêu đong đày dành cho chúng tôi. Đôi mắt ấy cũng là thứ duy nhất tôi được thừa hưởng từ mẹ. Mỗi lần có người khen tôi có đôi mắt giống mẹ, tôi cảm thấy vô cùng tự hào, hãnh diện. Tôi là con gái của mẹ mà! Trên da mặt mẹ còn có nhiều vết nám. Đó là dấu ấn của bao ngày dãi nắng dầm mưa. Nghe ngoại kể, này trẻ, da mẹ đẹp lắm, má lúc nào cũng trắng hồng. Tôi cảm thấy đáng tiếc vô cùng vì tôi lại giống bố ở làn da ngăm ngăm.

Nhưng cái mà mẹ luôn tự hào nhất, chăm chú nhất về bản thân lại là mái tóc. Dù vất vả từ ngày nhỏ nhưng mái tóc của mẹ dường như không có tuổi. Nó dài, đen, óng mượt mà ngay cả những thiếu nữ cũng phải mơ ước. Tôi rất thích ngắm mẹ hong tóc, nắng tràn lên mái tóc mẹ, nhảy nhót, lung linh. Mùi hương hoa bưởi cứ phảng phất, thơm nồng. Dáng người của mẹ nhỏ bé nhưng nhanh nhẹn, hoạt bát. Lúc nào mẹ bước đi cũng vội vã, thoăn thoắt. Mọi người thường nói mẹ có dáng đi vất vả. Thì cũng phải thôi, bởi bố đi bộ đội xa nhà, một mình mẹ chăm sóc ông bà nội, nuôi nấng anh em chúng tôi. Bao gánh nặng dồn lên đôi vai bé nhỏ của mẹ, bao công việc để chăm sóc gia đình khiến mẹ không thể thông thả, khoan thai. Hai bàn tay của mẹ gầy gầy, xương xương. Nhưng với tôi nó đẹp như bàn tay cô giáo. Đôi bàn tay ấy đã lo cho tôi từng bữa ăn, giấc ngủ, ôm ấp tôi khi tôi còn ẵm ngửa, dắt tôi đi những bước chập chững đầu tiên.

Mẹ tôi ăn mặc cũng rất giản dị. Bao nhiêu năm rồi, vẫn những chiếc áo bà ba đã sơn màu. Mẹ thường đùa rằng mặc như thế vừa thoải mái, vừa đẹp. Chỉ khi nào có dịp đặc biệt, mẹ mới mặc những chiếc áo mới bố mua tặng mỗi dịp về thăm nhà. Ngày nào cũng vậy, mẹ luôn là người dậy sớm nhất nhà. Mẹ chuẩn bị bữa sáng cho anh em tôi, cho lợn gà ăn và dọn nhà cửa. Mẹ chăm sóc cho chúng tôi từng li từng tí. Dù bận rộn đến đâu, mỗi buổi tối, mẹ vẫn dành thời gian để kèm anh em tôi học bài. Mẹ chính là cô giáo đặc biệt của chúng tôi. Mẹ còn dạy chúng tôi cách cư xử trong cuộc sống, dạy chúng tôi những bài đồng dao mà mẹ còn nhớ được.

Mẹ cứ lặng lẽ đi bên cuộc đời của tôi và anh tôi. Tôi lớn lên trong tình yêu thương bao la của mẹ. Trong câu hát mẹ ru tôi, có nước mắt của sự yêu thương và hi vọng. Tôi không thể nói hết được tình yêu dành cho mẹ. Chỉ biết rằng mình phải cố gắng thật nhiều để mẹ vui.

Cô giáo em nói: “Trong tất cả các kì quan thì trái tim người mẹ là kì quan vĩ đại nhất”. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để mẹ luôn cười mẹ nhé. Mẹ à! Con yêu mẹ.

Tả mẹ là nông dân

“Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha”

Hai câu thơ trên quả không sai một chút nào. Trong gia đình, người mà tôi yêu nhất và kính trọng nhất chính là mẹ.

Mẹ tôi năm nay đã gần năm mươi tuổi, cái tuổi của một thời xuân sắc đã trôi qua. Mẹ có dáng người gầy nhỏ và nước da nâu vì sương gió. Mẹ tôi không có làn da trắng hồng và đôi bàn tay thon dài với những ngón tay tháp bút. Đôi bàn tay của mẹ xương xương với những ngón tay chai sạn và gầy guộc vì nhiều năm cầm cuốc. Vậy mà khi đôi bàn tay ấy dịu dàng vuốt ve gò má tôi hay xoa nhẹ mái tóc tôi, tôi lại cảm thấy bình yên đến lạ, bởi vì nó truyền cho tôi cảm nhận được hơi ấm của tình mẫu tử thiêng liêng cao đẹp.

Mẹ tôi có mái tóc đen đã điểm bạc dù tuổi chưa đến năm mươi, có lẽ là vì sự vất vả mà mẹ tôi đã già trước tuổi. Mẹ tôi có đôi mắt biết nói, đôi mắt ấy tràn ngập tình yêu thương vô bờ bến mà mẹ dành cho những đứa con yêu của mẹ. Mẹ tôi là một người phụ nữ cần cù và chăm chỉ, dịu dàng và tâm lí, bởi mẹ luôn biết cách quản lí và quán xuyến mọi việc trong gia đình, biết cách thể hiện tình yêu và sự quan tâm cho cả ba anh em chúng tôi.

Có lẽ thứ mà tôi nhớ nhất chính là nụ cười và giọng nói của mẹ. Những lúc mẹ cười trông mẹ trẻ ra nhiều lắm, trông tươi vui và hạnh phúc vô cùng. Còn giọng nói của mẹ tôi, nó trầm ấm và vô cùng dịu dàng. Tôi còn nhớ rõ lúc mẹ kể chuyện cho chúng tôi nghe, giọng nói của mẹ như nhẹ nhàng êm dịu như dòng nước đưa chúng tôi vào giấc ngủ. và chẳng biết từ bao giờ giờ giọng nói ấy đã khắc sâu vào trong tâm trí chúng tôi nhẹ nhàng mà mãnh liệt như những đóa hoa dại không tên.

Tôi yêu mẹ tôi nhiều lắm, yêu bằng cả tâm hồn và trái tim của một đứa con thấu hiểu nỗi vất vả của mẹ nó. Tôi chỉ mong mẹ luôn vui tươi và hạnh phúc bên gia đình nhỏ của mình.

Tả mẹ làm nghề nông - mẫu 1

- À mẹ ơi có con dế
Luôn trong bao diêm con đây
Mở ra là con thấy ngay
Con yêu mẹ bằng con dế”

Lời thơ trong bài “Con yêu mẹ” của Xuân Quỳnh cho thấy tình cảm của đứa con dành cho người mẹ thật hồn nhiên, mà chân thành. Với em, mẹ có vai trò vô cùng quan trọng.

Mẹ tôi năm nay đã ngoài ba mươi rồi. Nhưng đối với tôi mẹ vẫn còn trẻ như phụ nữ mười tám đôi mươi. Mẹ có dáng người thấp đậm. Mái tóc mẹ đen nhánh, dài và chấm ngang lưng ôm lấy khuôn mặt trái xoan của mẹ. Nước da mẹ không được trắng như bao người phụ nữ mà là màu da ngăm sạm đi vì nắng gió ngoài đồng, phải lao động vất vả quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời để kiếm tiền mua gạo nuôi cả gia đình. Đôi mắt mẹ đen láy ẩn sau hàng mi dài và cong. Chiếc mũi của mẹ tuy không cao nhưng rất hài hòa với khuôn mặt của mẹ. Làn môi đỏ hồng lúc nào cũng nở nụ cười tươi để lộ hai hàm răng trắng muốt, rất dễ mến dễ gần. “Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn.” Đôi bàn tay của mẹ phải làm lụng vất vả để nuôi tôi. Mỗi khi cầm đôi bàn tay sần của mẹ, tôi thấy thương mẹ vô cùng. Mỗi khi được mẹ xoa đầu, nắm tay, em cảm giác như mình đang được nắm lấy thứ quý giá nhất trên đời này.

Mẹ thường đi làm về rất muộn, với dáng vẻ mệt mỏi. Nhưng mẹ vẫn luôn mỉm cười dịu dàng và chăm sóc chu đáo cho em. Mẹ dọn dẹp nhà cửa, giặt giũ, nấu cơm cho em ăn. Giờ đây, em đã lớn hơn, đã có thể giúp mẹ nhiều việc nhà rồi, nhưng em vẫn chưa thấy đủ. Em chỉ mong mình lớn nhanh hơn nữa, giúp cho mẹ nhiều hơn nữa để mẹ bớt vất vả hơn.

Tình mẹ giống như biển cả rộng lớn. Em rất yêu thương người mẹ của mình. Em cũng mong mẹ luôn khỏe mạnh và vui vẻ để có thể ở bên cạnh em thật lâu.

Tả mẹ làm nghề nông - mẫu 2

Nếu ai hỏi em rằng người mà em yêu quý nhất là ai thì em sẽ không cần suy nghĩ trả lời người em yêu quý nhất là mẹ.

Năm nay mẹ em ngoài 30 tuổi. Mẹ chẳng phải là bác sĩ hay kỹ sư mẹ chỉ là một nông dân bình thường. Mẹ em có vóc dáng thon thả. Mặt mẹ hình trái xoan rất xinh. Ai đã từng gặp mẹ một lần thì khó có thể quên được. Nổi bật trên khuôn mặt mẹ là đôi mắt đen láy thể hiện sự thông minh sắc sảo em rất thích ngắm nhìn đôi mắt ấy. Đôi mắt như biết nói, biết cười, động viên, khích lệ em học tập, biết xoa dịu nỗi đau trong em.

Ai cũng bảo người nào có chiếc mũi dọc dừa thì rất xinh. Mẹ em đâu có chiếc mũi dọc dừa mà em thấy mẹ cũng rất xinh. Mặc dù mẹ vất vả cả ngày nhưng lúc nào trên đôi môi của mẹ cũng nở nụ cười tươi rói. Nước da trắng hồng thời con gái của mẹ giờ đã chuyển sang màu ngăm ngăm. Mái tóc dài đen mượt của mẹ luôn được mẹ buộc gọn gàng sau gáy.

Em rất thích mẹ mặc chiếc quần bò màu xanh với chiếc áo màu tím hoa cà trông rất hợp với dáng người của mẹ. Mẹ là người phụ nữ xứng đáng với 4 chữ "công - dung - ngôn - hạnh". Tất cả mọi công việc trong gia đình đều đổ dồn lên đôi vai của mẹ. Mẹ chăm lo cho hai chị em em từ cái ăn đến cái mặc. Sáng nào mẹ cũng dậy từ rất sớm để chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà.

Mẹ là người luôn yêu thương chồng con hết mực. Hễ trong nhà có ai bị ốm mẹ đều phải thức trắng cả đêm. Em nhớ có lần đã không nghe lời mẹ đi bắt về sau với đám bạn giữa trời nắng chang chang. Tối về em bị sốt rất cao. Mẹ vội vàng tìm là để xông cho em, mẹ còn nấu cháo tía tô cho em ăn. Nhìn mẹ vất vả, lo lắng cho em, em ân hận vô cùng.

Lúc đó, em chỉ muốn ngồi đây ôm chầm lấy mẹ mà nói :"Mẹ ơi con xin lỗi mẹ! Từ nay con sẽ nghe lời mẹ." Mẹ em tuy rất hiền nhưng cũng rất nghiêm khắc với chúng em. Mặc dù cả ngày bận rộn với công việc nhưng tối đến mẹ vẫn kèm em học bài. Những lúc em bị điểm kém, mẹ không đánh mắng em mà chỉ động viên, an ủi em lần sau phải cố gắng hơn. Mẹ nói hai chị em em là tất cả niềm hy vọng của mẹ.

Chính mẹ đã truyền sức mạnh cho em để em cố gắng trong học tập. Em yêu mẹ biết bao. Em tự nhủ mình phải cố gắng học thật giỏi để đền đáp công ơn của mẹ. Mẹ đúng là người mà em yêu quý và kính trọng nhất trên đời.

Tả mẹ làm nghề nông - mẫu 3

Lặng rồi cả tiếng con ve
Con ve cũng mệt vì hè nắng oi
Nhà em vẫn tiếng ạ ời
Kẽo cà tiếng võng mẹ ngồi mẹ ru
Lời ru có gió mùa Thu
Bàn tay mẹ quạt mẹ đưa gió về
Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.

Mỗi người đều có một người mẹ. Đó là một chỗ dựa tinh thần rất lớn mà ai cũng phải đáng quý trọng. Mẹ tôi cũng vậy, mẹ luôn luôn dành tình yêu thương lớn nhất cho chúng tôi để bù đắp nỗi mất mát về người cha.

Tôi sinh ra đã không thấy được mặt cha. Đó là sự tổn thương rất lớn. Tuy vậy, nhưng mỗi khi ở bên mẹ, tôi cảm thấy thật hạnh phúc. Năm tôi lên một tuổi, mẹ tôi phải đi làm thuê để kiếm tiền nuôi gia đình. Nào là đóng gạch, cuốc mướn... mẹ làm hết. Nghĩ đến đây mà tôi rưng rưng nước mắt. Số mẹ tôi thật khổ! Mẹ làm vất vả đến như vậy mà vẫn không đủ ăn nên mẹ phải đi làm nghề dạy trẻ. May mắn lắm mẹ mới xin được vào một nơi ổn định.

Bàn tay mẹ tần tảo, đầy những vết chai sần. Đôi mắt thì quầng đen vì làm việc vất vả. Nhưng tôi biết, vào những ngày Tết trong khi mọi người đang vui đùa chạy nhảy thì mẹ lại ra ngoài vườn lặng lẽ ngồi khóc. Những giọt nước mắt chứa đọng tâm hồn trong sáng, chung thủy của mẹ.

Mẹ thật là cao cả! Mẹ vẫn luôn dõi theo từng bước đi của tôi như một động lực giúp tôi không ngừng học hỏi. Tôi còn nhớ có năm lúa thất (mất) mùa mẹ phải đi khuân vác gạch thuê cho người ta để kiếm tiền. Đôi vai mẹ bị xước rất nhiều. Nhưng nó lại chưa đựng nhiều kỷ niệm đối với tôi. Đến bây giờ, mẹ vẫn không ngừng làm việc.

Có lẽ ông trời không cho mẹ nghỉ. Tuy vậy, mẹ có một tâm hồn vẫn lạc quan, yêu đời. Tôi thật cảm phục trước mẹ. Năm tháng qua đi, mẹ vẫn phải chịu đựng bao nỗi đắng cay, ngọt bùi. Mẹ như là một tia sáng của đời con. Tôi biết mẹ ấp ủ trong mình một nỗi hy vọng: “Không để cuộc đời con lại giống mình phải gây dựng cho con một sự nghiệp”. Tôi biết vì tôi, mẹ có thể hy sinh tất cả, kể cả niềm vui. Vì thế mẹ rất nghiêm khắc khi tôi làm sai việc.

Tôi thật khâm phục mẹ. Tôi phải phấn đấu để trở thành một người con ngoan để mẹ khỏi buồn lòng, để đền đáp công lao sinh dưỡng của mẹ. Mẹ là một người mẹ không giống với người mẹ nào. Trong mắt mẹ, tôi như là một hy vọng rực rỡ. Tôi vẫn luôn ghi nhớ câu nói: “Nếu mẹ là dòng sông, con là nước thì dòng sông không thể chảy được nếu thiếu nước”.

Tả mẹ làm nghề nông - mẫu 4

“Ai ơi bưng bát cơm đầy

Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần...”

Mỗi khi lời ca dao ấy vang lên, em lại bồi hồi nhớ đên mẹ của mình. Các bạn khác tự hào mẹ mình là bác sĩ, giáo viên,...và em, em cũng vẫn luôn tự hào mẹ của mình. Mẹ yêu quý của em – một người nông dân hiền lành, chăm chỉ.

Mẹ em sinh ra ở một vùng quê nghèo khó, tuổi thơ không đủ đầy đã không tạo cho mẹ cơ hội học hành. Mẹ theo nghiệp ông bà và bố em, làm một người nông dân bình dị. Cuộc sống một nắng hai sương đã ít nhiều ảnh hưởng đến vẻ ngoài của mẹ. Dù chưa bước sang tuổi bốn mươi nhưng khuôn mặt trái xoan của mẹ đã hiện lên những nỗi vất vả, những nếp nhăn mờ nhạt. Đôi mắt mẹ ẩn hiện chút quầng thâm nhưng ấm áp và chan chứa yêu thương. Đôi môi mỏng luôn hấp háy những lời khuyên chân thành. Mẹ không có làn da trắng mịn, cũng không có thân hình đầy đặn như nhiều người phụ nữ cùng tuổi khác. Nước da mẹ hơi sạm đi vì nắng, vì mưa, dáng người gầy gầy và đôi vai thì hơi trĩu xuống vì những gánh gồng với cánh đồng lúa quê nhà. Nhưng ở mẹ, luôn lấp lánh sự kiên cường, niềm tin và tinh thần lạc quan vào cuộc sống.

Mẹ là một người nông dân cần cù, chăm chỉ. Từ sáng sớm tinh mơ, mẹ tất bật chuẩn bị bữa sáng cho gia đình em, dọn dẹp nhà cửa tinh tươm mới yên tâm chuẩn bị ra đồng. Ánh nắng ban mai màu hồng vắt lên đôi vai mẹ, theo bước chân mẹ ra cánh đồng lúa rộng bao la. Mẹ cẩn thận làm cỏ, bón phân, phun thuốc, từng vụ mùa trôi qua, mạ mọc mầm thành cây lúa, thóc vàng đầy cả sân phơi. Đôi bàn tay gầy gò, đầy vết trai sạn của mẹ vô cùng khéo léo. Ngoài cánh đồng lúa, mẹ chăm bón cho khu vườn nhỏ trước nhà tươi tốt, đầy sức sống. Mùa nào thức ấy, mẹ xới đất, trồng rau, trồng hoa và nhiều cây ăn quả khác. Những giống cây dưới đôi bàn tay mẹ như được thổi những phép màu kỳ diệu, tươi tốt, sinh sôi nảy nở. Từ những thức quà quê trong lành ấy, mẹ khéo léo nấu những bữa ăn cơm lành canh ngọt, cả nhà ai cũng yêu hương vị ấy.

Tất bật sớm khuya, mẹ vẫn không bao giờ quên chăm lo cho việc học hành của chúng em. Không được học hành nhiều, nhưng mẹ viết chữ rất đẹp và thuộc rất nhiều bài thơ, ca dao, tục ngữ. Những ngày còn bé, mẹ cẩn thận cầm đôi tay nhỏ bé của em, uốn nắn cho em từng nét chữ. Dưới ánh trăng sáng vằng vặc và làn gió hiu hiu, đưa theo hương cau thoang thoảng, mẹ truyền cảm đọc những câu thơ, những câu ca dao, tục ngữ. Mỗi khi em thắc mắc mẹ lại ân cần dừng một chút, giảng giải cho em. Mẹ dạy em bao điều thú vị, dạy em cả những bài học quý giá để khôn lớn thành người.

Thời gian trôi qua, mẹ như thiên thần hộ mệnh của chúng em. Lúc ốm đau, mẹ túc trực sớm khuya, lo lắng thay từng chiếc khăn để đắp lên vầng trán nóng hổi. Lúc em ngoan ngoãn, học hành chăm chỉ, khuôn mặt mẹ không giấu được niềm tự hào và hạnh phúc. Mẹ hi sinh cả cuộc đời để xây dựng tổ ấm gia đình, xây dựng cuộc sống vui vẻ cho em.

Mẹ đối với em là món quà vô giá mà cuộc đời mang đến. Có mẹ là niềm hạnh phúc lớn nhất cuộc đời em. Nhờ tình yêu bao la của mẹ, em được sống, được trưởng thành, biết trân trọng hơn những con người một nắng hai sương làm ra hạt gạo như mẹ.

Chuyên mục Văn mẫu lớp 5 bao gồm các bài văn mẫu hay kèm theo dàn ý chi tiết cho tất cả các đề bài có trong môn Tiếng Việt 5 được KhoaHoc tổng hợp và sắp xếp theo từng bài học bám sát nội dung học SGK. Học sinh có thể tham khảo các bài văn mẫu 5 hay chọn lọc để hoàn thành yêu cầu đề bài cũng như luyện viết văn. Chúc các em học tập tốt và cải thiện kĩ năng làm văn với những bài văn mẫu, lập dàn ý của chúng tôi giới thiệu.

Chủ đề liên quan