Bài văn mẫu lớp 6: Kể về một nhân vật cổ tích em được gặp trong giấc mơ (ví dụ: cô Tấm…)
Đề bài: Kể về một nhân vật cổ tích em được gặp trong giấc mơ (ví dụ: cô Tấm…) - bài văn mẫu lớp 6
10 giờ tối, bà tôi gấp cuốn truyện đắp lại chăn cho tôi rồi lặng lẽ bước ra khỏi phòng. Bà vừa kể cho tôi nghe lại truyện cổ tích Tấm Cám, câu chuyện tôi đã nghe biết bao lần mà không hề chán. Tôi đi ngủ, nhưng tôi đầu vẫn nhớ đến hình ảnh cô Tấm trong lễ hội qua lời kể của bà, tôi chỉ ước gì một lần mình được gặp cô gái nết na, ngoan hiền ấy.
Và thật diệu kì, đêm ấy tôi đã mơ mình được trở về thế giới cổ tích, tôi mơ mình được đi chơi hội cùng với chị Tấm trong truyện. Giấc mơ của tôi bắt đầu, khi tôi thấy mình xuất hiện trong một khu vườn rất lạ, có ao bèo, cây cau giếng nước. Khung cảnh ấy đẹp như bức tranh đồng quê yên ả, bình dị. Đang thơ thẩn trong khu vườn, tôi thấy cô gái xinh đẹp, với bộ váy lộng lẫy cô đang soi mình trong gương, cô chuẩn bị lên ngựa để đi đâu đó. Lúc này, không hiểu sao trong đầu tôi nghĩ ngay đến Tấm, tôi bèn chạy đến gần và hỏi: “Chị Tấm ơi, chị đi hội à”. Thấy tôi xuất hiện, chị Tấm có vẻ ngạc nhiên, chị nở một nụ cười rất xinh, rồi Tấm kể rằng: chị may mắn được ông Bụt giúp đỡ nên có quần áo đẹp, và ngựa đi hội. Sau đó, chị Tấm hỏi tôi: “Em có muốn đi xem hội cùng chị không?”. Không ngần ngại gì, tôi nhanh chóng đồng ý, chị Tấm cho tôi lên ngựa đi đến kinh thành.
Ngồi trên yên ngựa, tôi thấy cảnh xóm làng, đồng ruộng của ngày xưa mọi thứ quá đỗi mộc mạc nhưng tôi cũng cảm thấy có sự gần gũi lạ thường. Chị Tấm kể cho tôi nghe rất nhiều chuyện về công việc chị phải làm hằng ngày: “Chị phải dậy từ sáng sớm, xay thóc giã gạo rồi giặt quần áo, cho lợn gà ăn. Chẳng lúc nào chị đơi ngơi chân tay cả. Ấy vậy mà, mẹ vẫn đối xử tệ bạc với chị, chị buồn lắm”. Nghe chị Tấm kể chuyện, mà tôi nghẹn ngào, tôi biết mình đang ở thế giới khác đến đây, và tôi đã đọc hết truyện về cuộc đời chị Tấm rồi, nên tôi biết chắc chị sẽ hạnh phúc. Tôi an ủi chị: “Chị yên tâm, ở hiền rồi sẽ gặp lành mà chị”. Câu chuyện của chúng tôi cũng kết thúc khi mà chị Tấm đã đưa tôi đến kinh thành. Nơi đây thật nhộn nhịp và nô nức. Ai ai cũng mặc quần áo tươm tất, gọn gàng những bộ áo the, khăn xếp rồi váy tứ thân xinh đẹp. Tôi đi cùng chị Tấm dạo chơi cả một vòng kinh thành. Tôi bỗng thấy phía trước có một đám đông hò hét, có anh lính cầm loa hô dõng dạc: “Nhà vua có lệnh, ai đi vừa chiếc giày này sẽ được làm vợ vua”. Không biết bao nhiêu cô gái đã đến thử giày, tôi cũng kéo chị Tấm vào thử mà chẳng để ý đến xung quanh, không biết mẹ con nhà dì ghẻ có nhìn tôi hay không. Chị Tấm đã thử vừa chiếc giày và còn lấy trong tay áo ra một chiếc giày nữa vừa như in. Tôi vui mừng, hò reo cùng đám quân lính xung quanh. “Hoàng hậu đây rồi, hoàng hậu đây rồi”. Cuối cùng, tôi đã được nhìn thấy chị Tấm hạnh phúc trong vòng tay nhà vua. Giấc mơ của tô đang đẹp, thì tôi nghe thấy tiếng đồng hồ báo thức reo. Tôi giật mình tỉnh dậy, lúc này tôi mới biết mình đang nằm mơ.
Tôi vẫn cảm giác mình chưa thoát ra khỏi giấc mơ được gặp chị Tấm, cảm xúc của tôi dường như vẫn còn nguyên vẹn lắm. Tôi biết dù chỉ là giấc mơ ngắn ngủi nhưng một lần được gặp chị Tấm tôi cảm thấy mình thật hạnh phúc, vì một đã được đắm mình vào thế giới cổ tích được trẩy hội chốn kinh thành cùng chị Tấm.