Soạn giản lược bài luyện nói văn biểu cảm về sự vật, con người

  • 1 Đánh giá

Soạn văn 7 bài luyện nói văn biểu cảm về sự vật, con người giản lược nhất. Bài soạn theo tiêu chí: đơn giản nhất, lược bỏ những phần không cần thiết. Học sinh sẽ soạn bài nhanh, nắm tốt ý chính. Từ đó giúp em tư duy và đa dạng ngôn từ khi cần diễn giải. Kéo xuống dưới để xem nội dung bài soạn.

Đề 1: Cảm nghĩ về thầy, cô giáo, những " người lái đò" đưa thế hệ trẻ cập bến tương lai.

Lập dàn ý

1. Mở bài:

  • Cảm nghĩ chung về hình ảnh thầy cô giáo trong suy nghĩ và tình cảm của học trò.

2. Thân bài:

  • Cảm nghĩ về những tri thức mà thầy cô mở ra cho học sinh :
    • Thầy cô là người mang cho học sinh tri thức (kiến thưc trong sách vở, cách đối nhân xử thế,…)
    • Ý nghĩa của những tri thức đó trong giáo dục và bồi dưỡng tình cảm, hình thành nhân cách cho học sinh.
  • Cảm nghĩ về hình ảnh người thầy, người cô:
    • Hình ảnh thầy cô trong việc truyền tải tri thức (hình ảnh thầy cô soạn giáo án, thầy cô giảng dạy…).
    • Cảm nghĩ về sự quan tâm và những tình cảm của thầy cô với lớp học.
    • Nêu suy nghĩ bản thân về cuộc sống thanh bạch của người thầy và "nghề giáo".
  • Nêu cảm nghĩ về những đóng góp của thầy cô cho tương lai đất nước
  • Suy nghĩ về hình ảnh người thầy, người cô hiện nay ( mở rộng vấn đề).

3. Kết bài: Khẳng định hình ảnh thầy cô sống mãi trong lòng học sinh.

Bài văn mẫu tham khảo

Trong cuộc đời mỗi người, chắc hẳn không ai quên được những giây phút đầu tiên bỡ ngỡ cắp sách tới trường. Mọi thứ đều xa lạ, mới mẻ trong tâm hồn trẻ thơ. Nhưng tiếng nói ấm áp, ánh mắt hiền từ của các cô đã giúp em hòa nhập nhanh chóng với môi trường mới. Những người lái đò không quản ngại bao vất vả, gian lao để đưa chúng em tới bến bờ tri thức và đạo đức làm người.

Cô giáo đã dạy chúng em từ những nét chữ đầu tiên, những phép tính giản đơn. Biết bao nhọc nhằn, không quản ngại vất vả, thầy cô giúp chúng em đánh vần những con chữ để có thể tiếp cận với bao tri thức khoa học của nhân loại.

Không những vậy, người mẹ hiền còn giúp chúng em hiểu được bao điều hay lẽ phải ở đời. Có ai lớn lên mà không từng trải qua những vấp ngã, những thất bại. Trái tim nhân hậu và vòng tay cô đã dang rộng, che chở và dạy chúng em biết cứng rắn hơn, biết vượt qua những những buồn vui trong cuộc đời. Cảm ơn cô thầy, người mẹ thứ hai của chúng em đã cho chúng em bài học làm người quý giá. Đó là hành trang theo suốt cuộc đời chúng em sau này.

Chúng em cũng biết, đôi lúc vì sự nghịch ngợm, không nghe lời của mình đã khiến thầy cô buồn lòng. Mỗi khi có bạn vi phạm kỉ luật hay không học bài để điểm thi bị kém, nhìn ánh mắt cô buồn mà chúng em thấy có lỗi rất nhiều. Cô đã vất vả chuẩn bị những bài ôn tập, uốn nắn từng chỗ sai để chúng em sửa chữa nhưng phụ lại công lao của cô, chúng em đã không cố gắng hết sức. Cô không hề mắng trách mà chỉ động viên cả lớp cần phải chuyên tâm học hành. Xin lỗi cô, một lời xin lỗi chân thành từ trái tim chúng em – những đứa học trò thơ dại.

Có ai đó đã ví người thầy như người chèo đò và học trò là khách qua sông. Khách qua sông rồi, con đò vẫn như say sưa miệt mài giữa đôi bờ đưa bao thế hệ đi ngang dòng sông tri thức. Còn gì vui hơn đối với những người thầy khi học trò của mình lần lượt trưởng thành ra đời. Nhưng mấy ai qua sông vẫn nhớ về chuyến đò năm xưa?

Một dòng đời - một dòng sông

Mấy ai là kẻ đứng trông bến bờ

Muốn qua sông phải có đò

Đường đời muốn bước phải nhờ người đưa

Bao thế hệ học trò dưới sự dìu dắt của cô đã khôn lớn thành tài. Chúng em rồi sẽ trưởng thành, như những cánh chim miệt mài bay khắp mọi miền đất nước tìm riêng cho mình một điểm đến bình yên và hạnh phúc. Nhưng chúng em sẽ không khi nào quên ơn cô – người đã dìu dắt, nâng đỡ những bước đi bỡ ngỡ đầu tiên trong cuộc đời. Con đò, bến cũ năm xưa sẽ là những kí ức đẹp trong kí ức tuổi học trò tươi đẹp của chúng em.


  • 3 lượt xem